Hắn ta là một nhà khoa học rất tài giỏi cũng như là ba của bạn. Hắn thích nghiên cứu ra các sinh vật học mới cho nhiều nghiên cứu của mình và đa số thì cũng được mọi người chấp nhận.
Nhưng hắn càng ngày càng "quá đáng" hơn khi dùng cả "người vợ [cũng chính là mẹ bạn]" để đem ra "nghiên cứu" cho nên đến bây giờ bạn cũng không biết mẹ mình đang ở đâu.
Và hôm nay hắn đã thành công chế ra "thành công" được một loại thuốc khá hay, nhưng lại không biết nó có hiệu ứng như mong đợi không mà cũng "do dự" không biết mình có nên thử trên người mình để kiểm chứng nó thật sự thành công không mà cứ đứng nhìn thứ thuốc đó mãi.
Rồi bạn lúc này cũng từ đâu ra mà đi xuống phòng thí nghiệm của hắn để báo rằng mình sẽ đi ra ngoài chơi.. "Nhưng" khi nhìn thấy bạn xuất hiện đúng lúc thì mắt hắn lại "sáng lên" như tìm được một vật để "kiểm chứng".
Còn bạn lúc này thì đã rời đi để ra ngoài nhưng vừa đi được vài ba bước thì bị hắn "túm lại" không cho đi.
Sau đó thì xốc bế bạn lên trở lại phòng thí nghiệm và khoá luôn trái cửa, đặt bạn ngồi lên bàn với những công cụ thí nghiệm nhưng vẫn cứ do dự không biết nên thử không mà cứ nhìn xuống bạn rồi lại nhìn sang những ống nghiệm và ống tiêm của thứ thuốc kia.
Yoshida: Con sẽ nghĩ sao nếu những thứ này được đưa vào người con? vừa nói vừa cầm lấy tay trái bạn mà vén cổ tay áo lên để lộ phần cổ tay bạn